Đừng coi thường chi tiết nhỏ, bởi nó có thể… hóa to không mong muốn!
Tình cờ, tôi được xem video clip của một hãng bột nêm – nhằm quảng cáo cho dịp Tết Nguyên đán như truyền thống hằng năm.
Mọi thứ đều có vẻ ổn, với câu chuyện về hai mẹ con làm điều ý nghĩa, là nấu canh, cho vào hộp thủy tinh, rồi treo túi nilon đựng hộp ấy vào cửa các nhà hàng xóm, để lan tỏa tình yêu thương.
Sự bất thường bắt đầu xuất hiện ở chỗ này: Nhìn hình ảnh chụp khoảnh khắc mà tôi ghi lại ở video clip đó, mọi người nghĩ gì?
Khi chủ nhà mở cửa sau đó (từ bên trong), gần như ai cũng nhận ra sự bất thường: Nếu treo túi nilon ở đúng tay nắm cửa như thế, thì khi mở ra, trăm phần trăm túi canh “yêu thương” rơi xuống đất!
Trong cảnh ấy, nếu túi canh rơi thật, thì ý tưởng “lan tỏa yêu thương” trở thành… “lan tỏa dọn sàn” mất.
Tất nhiên, trong clip thì người ta “lờ tịt” đi, không hiểu vì họ không để ý hay nghĩ rằng “chi tiết ấy nhỏ mà!”.
Tải eBook chia sẻ chuyên môn về kỹ năng viết lách, Content Marketing, PR của Tác giả Trung Hiếu – Vietchuyennghiep.vn
Nhưng rõ ràng, vì một chi tiết rõ mồn một như vậy mà người xem “nhận ra” đây là video… “diễn”.
Cảm xúc chân thành của khán giả – vốn là thứ mà người làm nội dung nhắm tới – khó lòng đạt được, bởi người ta còn đang bị tập trung vào chi tiết “buồn cười” nói trên.
Vậy đấy, hóa ra chi tiết nhỏ, mà lại thành to không mong muốn!
Qua tình huống này, tôi chỉ muốn nói rằng: Là người làm nội dung, chúng ta cần thực sự nâng niu từng chi tiết nhỏ, vì đó là “mảnh đất” để thể hiện sự tinh tế.
Nếu không ý thức như thế, làm sao chúng ta chạm được vào cảm xúc của người đọc, người xem?
Ảnh: “Cộc… cộc… cộc”… Túi canh còn không?
Tác giả: Trung Hiếu – Vietchuyennghiep.vn